“Cái đầu kia không bị giấu ở đây, sao thứ kia không vào được?”
Giang Vân Đình không nói gì nhìn sang Thời Thần Phong.
“Tôi……” Anh ta dừng lại một lát, tôi mãi cũng không nghĩ ra lí do.
“Anh rất mong thứ kia vào à?” Giang Vân Đình đột nhiên chuyển đề tài, nhắm thẳng vào Hình Kha.
“Không, không phải, tôi chỉ hỏi một chút.” Hình Kha vội vàng giải thích.
Còn mạng để sống là tốt rồi, hỏi nhiều như vậy làm gì.
Giang Vân Đình nhìn Thời Thần Phong một lúc, cậu biết, chỉ cần người đàn ông này ở đây, bọn họ tạm thời được an toàn.
Cậu cũng không biết vì sao lại có cảm giác tin tưởng này, nhưng cũng cảm thấy người đàn ông này che giấu rất nhiều ký ức liên quan đến cậu.
Hơn nữa trực giác của cậu, từ trước đến nay chưa bao giờ sai.
“Anh không định ra ngoài cùng chúng tôi à?”
Thời Thần Phong nhíu mày, nhẹ nhàng lắc đầu “Cậu cẩn thận.”
Không gian tối tăm, Giang Vân Đình nhìn thấy trong ánh mắt của anh ta có một chút gợn sóng, tuy rằng không rõ là cái gì, nhưng cậu cảm thấy những cảm xúc đó rất quen thuộc.
Giống như, trước đây cậu đã từng thấy qua.
Cậu không trả lời, có chút thất thần, chờ đến khi phản ứng lại, Thời Thần Phong đã quay đầu nhìn về nơi khác, cả người có chút ủ rũ.
Giang Vân Đình xoay người đi tới cửa, tay nắm lấy chốt cửa.
“Giờ cậu đi ra ngoài sao?” Hình Kha vẫn lưu luyến nơi an toàn này, không cam lòng rời đi.
“Anh còn định ngây ngốc đến bao giờ?” Giang Vân Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-thuc-bat-dau/4798923/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.