Khi trở về biệt thự, Hoắc Gia Tinh đang ở trong phòng ngủ say, hiển nhiên ngủ ngon một đêm.
Hoắc Kỷ Thành vốn muốn ngủ chung với Tần Lạc, lại bị cô đẩy khỏi phòng, "Không muốn! Anh ngủ cùng Tiểu Tinh đi, khi bé tỉnh lại nhìn thấy anh nhất định sẽ rất vui vẻ."
Trong lòng Hoắc Kỷ Thành chợt ấm áp: "Anh nghĩ, buổi sáng khi bé mở mắt ra thấy chúng ta đều ở đây sẽ càng vui vẻ hơn."
Trong đầu Tần Lạc không nhịn được mơ mộng hình ảnh một nhà ba người, trên mặt hiện lên chút thẹn thùng, cô rất thích Tiểu Tinh, cũng mong muốn coi bé làm con trai mình mà yêu thương, nhưng nếu như bây giờ ở trước mặt bé ngủ chung với Hoắc Kỷ Thành. . .
Khẳng định không được tốt!
"Đừng ồn ào! Em mệt muốn chết, anh nhanh đi ngủ đi!"
Tần Lạc nói xong thì chuẩn bị đóng cửa, từ buổi chiều hôm qua Hoắc Kỷ Thành thổ lộ với mình đến bây giờ, hai người đã tiến triển rất nhanh...
Cô cảm thấy phải thả chậm tiết tấu một chút, nếu không thì quá nhanh giống như đang nằm mơ vậy...
...
Buổi sáng hôm sau, Hoắc Gia Tinh mở mắt ra thì thấy ba ngủ ở bên cạnh không cần nói ra có bao nhiêu vui vẻ, lại còn hưng phấn hỏi: "Ba, tối hôm qua không phải ba với chị ra ngoài hẹn hò sao? Hai người vui vẻ chứ?"
Hoắc Kỷ Thành vuốt mắt còn buồn ngủ, tối hôm qua ở trên sàn tàu thật sự ngủ không được ngon! Lúc này muốn ngủ cũng...
Giọng anh khàn khàn nói: "Ừ, có con cổ vũ ba mang người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843949/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.