Mặt trời chiều ngã về tây, ánh sáng nhàn nhạt vẩy vào trên người hai người, có một loại lãnh mạn ấm áp không nói được.
Vẻ mặt Tần Lạc ngây ngốc, cô thế nào cũng không ngờ đến Hoắc Kỷ Thành sẽ đáp lại nhanh như vậy, thản nhiên như vậy......
Mình cũng cảm giác như đang nằm mơ, vốn là người đang bị lừa gạt, đột nhiên lại được anh thổ lộ.
Lời của anh chân thành tha thiết thành khẩn, ánh mắt thủy chung nhìn mình.....
Làm cô làm sao còn có thể hoài nghi?
Đang lúc này, Hoắc Gia Tinh đang chơi vui vẻ bỗng “bình bịch” chạy tới,”Cha, cõng chị gái qua bên kia chơi đi, con ở trên bờ cát viết tên chavà chị đấy!”
Cậu nhóc vui vẻ nói, tất cả mặt mày đều là nụ cười sáng lạn.
Tần Lạc cũng bị nụ cười của cậu nhóc lây, thật ra thì cô cũng không ngạiHoắc Kỷ Thành có một con trai, cô quan tâm hơn chính là anh, chỉ cần anh thật lòng đối với mình, yêu mình, về sau gặp phải bất kỳ phong ba ngăncản cô đều nguyện ý ở chung một chỗ với anh!
Cô ghét nhất chính là bị người lừa gạt!
Tình yêu không trung trinh cô thà rằng không muốn!
......
Ở trên bờ cát chơi hơn một giờ, Hoắc Kỷ Thành liền cõng Tần Lạc và dắt con trai đi tới biệt thự bờ biển.
Càng đến gần biệt thự bờ biển, tâm tình Tần Lạc càng trở nên phức tạp, trong đầu càng dâng lên một loại cảm giác không nói rõ ràng......
Cô giống như rất bài xích nơi này......
Nhưng rốt cuộc cái loại cảm này từ đâu mà tới cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843948/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.