Edit: gau5555
Beta: meott
Một đường về nhà, Xuân Hỉ đều im lặng không lên tiếng, Gia Lập nói chuyệnvới cô, cô cũng không để ý, quay đầu về hướng bên kia, bày mặt giận choanh xem. Bọn họ một trước một sau lên lầu, Gia Lập bỗng nhiên bắt lấy cổ tay của cô.
Cô quay đầu lại nhìn anh.
Anh nói: “Còn tức giận?”
Cô liếc trắng mắt, quyệt miệng: “Hừ!”
Anh nhìn cô trong mắt ẩn ẩn ý cười, vì thế buông cô ra, đi thẳng lên lầu.
Xuân Hỉ kinh ngạc, cô còn đang chờ anh xin lỗi đấy! Đây là cái người gì thế? Phá hủy gặp mặt của cô không hề ân hận lại trả lại sắc mặt giống cô cho cô xem!
Cô đuổi theo bám lấy góc áo của anh không buông, “Xin lỗi! Mau xin lỗi em!”
“Anh thấy em có vẻ rất cao hứng, trước đây không phải em rất phiền chuyện gặp mặt sao?” Gia Lập phủi tay cô ra.
“Vậy anh cũng không thể không được em đồng ý đã đi phá hư chứ! Anh như vậy,người khác nghĩ em thế nào? Khẳng định mắng em lẳng lơ!”
“Lầntrước em có xin lỗi anh sao? Em sao cũng không nghĩ đến người khác cũngsẽ mắng anh phong lưu thành thói?” Gia Lập buồn cười nói.
Xuân Hỉ “Hừm” một tiếng, mắng một câu “Quỷ hẹp hòi” liền đóng sầm cửa vào nhà.
Gia Lập cười lắc đầu, lấy tâm lý hiện tại của anh đi phân tích tâm lý củaXuân Hỉ lần trước đi phá hư gặp mặt của anh, anh cũng không thể lý giảiđược chẳng lẽ vì, Xuân Hỉ cũng thích anh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-gia-co-hi/3054612/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.