Edit: gau5555
Beta: meott
Liên tục mấy ngày, Xuân Hỉ nhìn thấy Gia Lập đều cảm thấy cả người không được tự nhiên, mà Gia Lập lại vẫn như trước làm mặt than hàng năm không thay đổi, bình tĩnh như vậy, giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh qua, duy nhất có biến hóa là, anh hình như mỗi ngày đều về nhà, rất ít khi về nhà trọ của anh. Thời điểm Xuân Hỉ nhảy dây ngày nào lên ban công cũng có thể gặp được anh, bọn họ ngẫu nhiên nói chuyện một chút, giống như trước đó không xảy ra chuyện gì khác.
Điều này làm cho Xuân Hỉ vô cùng hoảng hốt, chẳng lẽ chuyện phát sinh tối hôm trước, đều là ảo giác của cô?
Vì sao cường hôn người khác, mà anh còn có thể bình tĩnh như thế? Cho dù anh ở trên tình trường thành thạo, vậy cũng phải giải thích cho cô, nói cho cô chứ! Bằng không thì cái đấy tính là gì? Không thể hiểu được, cô đành cam tâm tình nguyện chịu để đối tượng mình thầm mến phi lễ một phen sao?
Xuân Hỉ càng nghĩ càng buồn bực! Anh rốt cuộc có ý tứ gì chứ, không thích cô thì việc gì phải chọc tới cô!
Vào giữa trưa ngày hôm sau, Xuân Hỉ đi đến khoá học nâng cao, Gia Lập không biết khi nào đã ngừng xe ở dưới lầu chờ cô. Xuân Hỉ nhìn coi như không thấy bình thường, sát thân xe đi qua.
Gia Lập xuống xe chặn cô lại: “Đang nghĩ cái gì đấy? Không phát hiện ra anh?”
Xuân Hỉ có chút khẩn trương, nhưng trên mặt lại dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-gia-co-hi/3054614/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.