Edit: gau5555
Beta: meott
Xuân Hỉ sau khi trải qua một phen suy nghĩ cẩn thận, cô quyết định, buông tha cho chuyện tìm việc, mà tìm một nơi nâng cao lại trình độ, đào tạo lại trình độ phiên dịch, chuẩn bị nâng cao trình độ nghiệp vụ của bản thân. Cô tổng kết ra mấu chốt của thất bại, chính là bằng cấp không đủ chắc chắn, trình độ không đủ cao.
Cô đem này ý tưởng này nói cho Điền Nghiên trước.
Điền Nghiên nói: “Nếu mẹ cậu đồng ý, thì mình sẽ không có ý kiến.”
Xuân Hỉ trừng mắt nhìn, sao lại cảm thấy lời này là lạ: “Hoá ra cậu biến thành ba mình sao? Mình đang nói chuyện nghiêm chỉnh với cậu!”
Điền Nghiên vẻ mặt mờ mịt: “Mình đây cũng đang nói chuyện nghiêm chỉnh nha, mình thấy nếu mẹ cậu không đồng ý, thì có rắm mà dùng ấy, có phải hay không?”
“Mình hỏi ý kiến của cậu, để cậu cho lời khuyên chứ không phải cần cậu đồng ý hay không!” Xuân Hỉ phát điên.
“A, ý kiến, lời khuyên a…” Điền Nghiên chậm rãi gật đầu, có chút suy nghĩ, cuối cùng nói: “Ý kiến của Gia Lập nhà cậu như thế nào, thì ý kiến của mình như vậy.”
Xuân Hỉ thở dài: “Ai gia nuôi ngươi thành sủng vật như vậy làm sao bây giờ…”
Điền Nghiên vỗ cái bàn: “Còn dám nói! Có việc thì tìm ta, không có việc gì liền quên ta quăng ở chín tầng mây, thích thì gọi không thích thì đuổi, thực sự coi ta là sủng vật sao!”
Xuân Hỉ cười hắc hắc: “Đại nhân, dân nữ mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-gia-co-hi/3054610/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.