Ngô Kỳ Vinh tham gia chiến dịch lần này, chủ yếu là được Lôi Thuần nhờ cậy.
Hắn dự định lập một công lao rồi đi.
Muốn lập công, đương nhiên phải là công lớn, công nhỏ hắn còn không để vào mắt.
Cho nên hắn dự định giết chết người đang cứu Đường Bảo Ngưu, hoặc là giết chết Đường Bảo Ngưu cũng được.
Vì vậy hắn đánh ra một chưởng.
Sau đó hắn mới phát hiện đó là một cô gái, hơn nữa còn là một cô gái cực kỳ uyển chuyển, ưu oán, động lòng người.
Cô gái kia cũng phát giác công kích của hắn, hơn nữa còn lập tức đánh trả.
Nàng đánh trả rất đẹp, cũng vô cùng ác độc.
Đẹp ở dáng người và phong thái.
Đó quả là điệu múa khiến thư sinh sẵn sàng dâng tặng cả tòa Trường An, giống như múa ra thật nhiều Giang Nam.
Giang Nam nhiều hoa, nhiều nước, nhiều liễu, nhiều bờ, nhiều quyến rũ.
Nàng nghiêng người phất tay áo như lướt trên mây, có lúc giống như giao long xoay người giật mình nhìn lại, có lúc giống như tiên tử có cánh thuận gió bay về, có lúc lại giống như một đóa hoa tuyết trong gió, cô độc và lênh đênh xoay tròn.
Thái Chân trước cầm một nhành mai, dưới hoa mềm mại múa mê say. Thướt tha bước dưới trăng, tay áo theo gió nhẹ. Bay như hoa lan, lượn như rồng dạo. Đó đều là cực đẹp.
Nhưng trong tuyệt mỹ lại là cực độc.
Ngón tay, đầu ngón tay, móng tay của của vũ công, thậm chí là chân, mũi giày, dao trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thien-nhat-con-luan-anh-hung/2769630/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.