Với võ công của Đa Chỉ Đầu Đà, đương nhiên không sợ Chu Tiểu Yêu.
Nhưng như đã nói trước, điểm lợi hại nhất của Đa Chỉ Đầu Đà không phải là võ công, mà là mưu trí của hắn.
Có điều sở dĩ Đa Chỉ Đầu Đà đánh đâu cũng thắng, không phải vì mưu trí của hắn, mà là hắn khiến cho người ta tin tưởng, khiến người ta coi trọng, vì vậy mỗi lần hắn ra tay đều có thể thành công.
Nhưng lần này hắn đối phó với Chu Tiểu Yêu, nhất thời thất sách, liên tục bị thất bại.
Đến khi hắn muốn dốc sức chiến đấu vãn hồi cục diện, lại bị Đường Bảo Ngưu từ sau lưng ôm chặt lấy. Cái ôm này khiến cho hắn đánh rớt cả tiêu.
Lúc này, cục diện của hắn đã nguy ngập, thậm chí có thể nói là hắn đã gặp nguy hiểm.
Đường Bảo Ngưu ôm lấy Đa Chỉ Đầu Đà, chợt quay đầu lại, trợn đôi mắt to như chuông đồng, thổi tung chòm râu lòa xòa, mở chiếc miệng lớn như chậu máu, hét lên với Long Bát:
- Thả… hắn… ra!
Hắn?
“Hắn” dĩ nhiên là Phương Hận Thiếu.
Cục diện nhanh chóng biến đổi.
Đa Chỉ Đầu Đà chẳng những không khống chế được Đường Bảo Ngưu dưới kiếm, ngược lại còn bị hắn ôm chặt. Long Bát vốn đã kinh hãi, Đường Bảo Ngưu lại hét lên một tiếng với hắn, càng khiến hắn mất hồn mất vía, hồn bay phách lạc.
Long Bát trong lòng hoảng hốt, tay cũng rối loạn. Hắn vốn đứng gần Đa Chỉ Đầu Đà, trong tình thế này, hắn là người duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thien-nhat-con-luan-anh-hung/2769629/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.