Dịch: Hallie/ Beta: Raph
---
Mưa qua, nắng lên.
Lúc Tần Tranh đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Sở Du đang nằm sấp trên giường dỗ hài tử ngủ.
Bên trái một đứa, bên phải một đứa.
Sở Du nằm bò ở giữa, cằm đặt trên khuỷu tay, đang chọc ngón tay trên khuôn mặt nhỏ nhắn non mềm của hài tử. Chọc xong đứa này chọc sang đứa khác. Đôi mắt ướt dịu dàng như gió xuân tháng ba. Chiếc chăn tơ tằm phủ trên đầu vai, tóc đen buông hai bên thân, dáng người nho nhã khẽ nhấp nhô phía dưới.
Sinh xong không lâu, Sở Du còn phong tình hơn lúc trước. Tần Tranh tằng hắng một tiếng.
Sở Du cũng không ngẩng đầu.
Tần Tranh lại tằng hắng thêm vài tiếng.
Lúc này Sở Du mới ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Tần Tranh, nhỏ giọng mắng: "Bọn nhỏ vừa mới ngủ, đừng làm chúng thức giấc."
Lo rằng sẽ làm hài tử giật mình, Sở Du cố đè giọng xuống thật nhỏ. Lời trách mắng như không này có phần yếu khí thế, kèm thêm ánh mắt lăn tăn gợn sóng trừng hắn, như gió mát ngày hè thổi tới, khiến Tần Tranh sảng khoái đến run người, không khỏi nhào ngay sang hôn lên môi Sở Du.
Sở Du quả thật sắp điên mất, đưa tay đẩy y ra: "Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, trời nóng muốn chết, thái y dặn ta nhất định không được chạm nước. Trên người ngươi toàn mùi với mùi, tránh xa ta một chút đi."
Tần Tranh nhịn cười, kéo tay Sở Du hôn tới hôn lui: "Làm gì có? Ta không ngửi thấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tan-mo-so/3427375/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.