Dịch: Hallie/ Beta: Raph
---
Khi màn đêm xuống, khung cảnh trong viện lại trở nên tất bật.
Tình hình sinh sản của Sở Du không tốt, đau hết một ngày trời, không chỉ sản khẩu không mở được hết mà đôi lúc còn thấy ra máu. Trong phòng, tiếng rên đau đớn kìm nén văng vẳng bên tai. Màn che tựa như một tầng mây che mờ bóng người. Thái y thay phiên nhau chủ chẩn đều đã có chút chịu không nổi, huống chi là Sở Du trong cơn đau dai dẳng kia.
Đến đêm mới mở được sáu ngón tay. Mấy vị thái y cùng nhau thương lượng, như thế không ổn, vẫn là nên dùng thuốc giục sinh thôi.
Quỳ tử, đương quy, ngưu tất, bồ hoàng, cam thảo, cù mạch, dùng rượu mạnh nấu.
Phương thuốc này kê mạnh, nhưng cũng là vì không còn cách nào khác. Sản lực của Sở Du không đủ, thời gian đau lại quá lâu, nếu lại kéo dài, e là không đợi được đến lúc thai nhi sinh ra thì khí huyết đã suy nhược, thậm chí là tử vong.
Uống thuốc xong, chưa qua nửa canh giờ, Sở Du đã cảm thấy cơn đau thắt trong bụng càng trầm trọng. Mới đầu còn nghỉ ngơi được một chút, nhưng sau đó cơn đau vừa dữ dội vừa dày đặc hơn. Trong bụng tựa như có một hòn đá khổng lồ đang lăn lộn, nghiền nát từng đốt xương sống, thô bạo gạt hết lục phủ ngũ tạng xuống.
"Đau..." Sở Du chỉ kịp kéo lấy tay áo của thái y, ngay lập tức đã bị cơn đau dày vò ôm bụng lăn lộn trên giường, phát ra tiếng kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tan-mo-so/3427374/chuong-72-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.