Mỗi gia tộc tất nhiên đều có lãnh địa của mình. Lãnh địa Độc Cô gia gần như chiếm phân nửa toàn tỉnh, cũng được gọi là Độc Cô Kiếm Vực.
Đương nhiên, cũng có người trực tiếp gọi toàn bộ tỉnh Kiếm Vực thành Độc Cô Kiếm Vực. Độc Cô gia thật sự quá cường thế.
- Giết ngươi sao? Không phải bây giờ ngươi vẫn còn sống sao? Ha hả, sau khi ngươi chạy đến Vu gia ta, hại mẫu thân ta thiếu chút nữa bị đuổi ra khỏi nhà, thậm chí sỉ nhục mẫu thân ta, ngươi xem như đã chết. Mấy kiếm này đều đâm thay cho mẫu thân ta.
Vu Nhai lạnh lùng nói. Lúc đó bởi vì hai người Độc Cô Cửu Tà cùng nam tử mặc kim bào ở đó, Vu Nhai không có cách nào động tới Độc Cô Minh. Nhưng thù này hắn sao có thể quên được?
Đồ cặn bã Vu Nhai từng làm gì đó đối với Độc Cô Minh, hắn không quan tâm. Hắn chỉ biết là, người này thiếu chút nữa hại mẫu thân bị đuổi ra khỏi Vu gia, thậm chí thiếu chút nữa hại Vu gia bị diệt môn. Mà lần này, hắn lại cấu kết với một vài người Bắc Đấu. Không giết hắn sao?
Vu Nhai cũng không cho rằng mình ngu ngốc như vậy. Hơn nữa, hắn cũng phải cho mọi người một tín hiệu, hắn không sợ Độc Cô gia. Độc Cô gia cao ngạo, hắn phải càng cao ngạo hơn.
Hơn nữa hắn phải cho thấy thái độ của mình. Hắn chiến đấu chính là vì mẫu thân. Mặc dù hiện tại loại thái độ này không ai để ý tới.
A, ở trong mắt của một vài người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619268/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.