Đặc biệt là dưới tình huống đánh bất ngờ, vị Hoàng Binh Sư tam đoạn này cũng không phải là dòng chính của gia tộc lớn như Lý Thân Phách.
- Chết đi!
Vu Nhai giơ kiếm điểm nhẹ. Lại một người ngã xuống, đầu hơi lệch sang một bên. Hắn nhìn về phía người thứ ba. Lần này ngay cả Phong Tung Bộ hắn cũng không dùng, cứ như vậy chậm rãi đi tới.
Người kia không nhịn được rùng mình một cái. Không ngờ theo bản năng hắn lui về sau một bước. Chỉ một bước này, cũng có nghĩa hắn đã là một người chết.
Lần đầu tiên Vu Nhai thể hiện ra nghệ thuật giết người, hơn nữa cũng không phải rõ ràng sử dụng kiếm kỹ của U Hoang, mà sử dụng kiếm kỹ của Phong Doanh, dung nhập với Minh Sát Thuật, dường như quá sức tưởng tượng của mọi người, lại giống như chỉ là một người một kiếm bình bình thản thản.
Độc Cô Minh gần như không dám tin tưởng vào mắt mình. Chết, mấy cao thủ do phía bên kỵ vệ Bắc Đấu tìm tới lại chết như vậy sao? Làm sao có thể? Tất cả bọn họ đều là Hoàng Binh Sư tam đoạn, sao có thể chết ở dưới kiếm của Vu Nhai?
Rất nhiều người đều muốn biết câu trả lời cho nghi vấn này. Các kỵ sĩ dự bị, thậm chí Độc Cô Cửu Tà cũng không nghĩ tới Vu Nhai có thể làm được đến bước này. Vừa nãy,Vạn Kiếm Quyết gì đó đã khiến hắn khiếp sợ. Hiện tại hắn cũng cảm thấy hắn không biết đã đánh giá thấp Vu Nhai hết bao nhiêu lần. Hắn lại nghĩ tới một kiếm khủng khiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619267/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.