Phong Hàng Lãng nhìn chằm chằm vào người đàn ông Ý hơn nửa phút, trong tròng mắt hẳn lóe lên tia sắc lạnh, thập giọng nói: “Thời Niên, cậu phái mây người ra đề thua hắn, sau đó cho mây người này bò lên người hắn, tìm chỗ văng người đánh hăn một trận, đặc biệt là tay trái của hắn!
Ra tay nhẹ nhàng thôi đừng để lại vết thương bên ngoài.”
“A, vâng ạ.” Diệp Thời Niên nhận nhiệm vụ xong liên xoay người rời đi.
Lúc đi ra khỏi câu lạc bộ, đã là nửa đêm.
Phong gia đắm chìm trong một mảng yên tĩnh. Phong Hàng Lãng biết, khoảng thời gian này, anh trai Phong Lập Hân của hắn cũng đang ngủ. Bác sĩ Kim nói chất lượng giác ngủ của Phong Lập Hân những ngày qua được cải thiện rât nhiêu gân như không hề xuất hiện tình trạng nửa đêm tỉnh giác vì đau.
Chiếc xe Ferrari vừa dừng lại, lại lần nữa khởi động lái ra khỏi sân Phong gia.
Đã xử lý xong những điêu phiên muộn, Phong Hàng Lãng ngược lại hoàn toàn không còn cảm thấy buồn ngủ. Vào buổi tôi cô đơn như thế này liễn không nhịn được nghĩ đến người phụ nữ nhỏ bé ngọt ngào kia.
Lần trước bị hắn chà đạt, trong lòng cô vợ nhỏ kia chắc lại khổ sở thương tâm thêm một chút rồi.
Thần xui quỷ khiến thế nào chiếc xe Ferrari dừng lại bên dưới ký túc xá nữ. Khác với ban ngày náo nhiệt, lúc này an tĩnh đến kỳ lạ.
Đêm khuya thanh vắng, con người vôn nên nghỉ ngơi, chỉ có một mình Phong Hàng Lãng là không thể say giâc.
Cầm di động trên tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429438/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.