Mùi thuốc lá cay nồng nhàn nhạt còn có mùi hương bạc hà của hắn quanh quần trong mũi Tuyết Lạc, thứ mùi này đã ngâm dần vào máu vào cốt tủy của cô.
Tuyết Lạc không kiềm chế được mà nghĩ tới buổi tối hôm đó, Phong Hàng Lãng kéo cô ra khỏi trường học, hán nói đưa cô ra biển ngắm bỉnh minh nhưng rốt cục cô bị lời nói ngọt ngào của hăn hấp dẫn, bị hắn hung hăng khinh rẻ.
Hắn dùng hành động thực tế chứng minh cho cô biết sự thật của chuyện ngắm bình minh.
Giống như khi đó chỉ là một giấc _ mộng đẹp khiến Tuyết Lạc say đắm trong sự nhu tình của hắn, cô trầm luân trong từng cơn kích tỉnh, không cách nào phân biệt ngày hay ‘đêm.
Nếu như lần đầu tiên phát sinh quan hệ là lúc cô bị nhốt thì bát cháo là nguyên nhân nảy sinh tình ý, nhưng còn lần ở bờ biên đó? Lâm Tuyết Lạc cô là hoàn toàn bị động sao? Cô nhớ cô quấn lây hắn thật chặt, cô cùng hắn dây dưa triền miên tới mức chân cô cũng cảm thấy đau.
Tuyết Lạc không biết làm sao để quên đi tội lỗi này, Sự vui vẻ trong khoảnh khắc đó đổi lại là môi ngày cô sông trong đau khô.
Tự trách, áy náy, dẫn vặt tinh thần, bị chuẩn mực đạo đức trói buộc. Tuyết Lạc cảm thấy mình sắp bị ép đên điên rồi!
Tuyết Lạc cầm chặt chìa khóa, vội vàng chui ra khỏi xe. Sau khi đem xe khóa lại cận thận, cô nhanh chóng rời khỏi nơi rối rắm này.
Cô cũng không trực tiếp mang chìa khóa trả cho Phong Hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429297/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.