Tâm trạng Tuyết Lạc cũng không tốt, thậm chí còn có chút tệ. Từ lúc rời Lâm Hải về Phong gia, trong lòng cô vận đau âm ỷ. Đó là nỗi đau không. biểu hiện ra ngoài, không thể nỏi rõ càng không có biện pháp chạm vàol Tuyết Lạc trở về phòng và nhốt chặt mình trong đó. Cô không kìm được lòng mình, cô lặng lẽ ‘ ngồi vào bàn đọc sách rơi nước mắt, nhìn cô giống như một bức tranh thê lương. Cô tự nhủ với bản thân hết lần này tới lần khác để hắn tìm người phụ nữ khác là chuyện đúng đăn cô phải làm! Lẽ ra cô phải chắm dứt mối quan hệ với Phong Hàng Lãng từ lâu rồi! Người đàn ông Phong Hàng Lãng này không là người yêu cô, cũng không phải người cô nên yêu! Tuyết Lạc cắn chặt môi mình đến đau đớn cũng không thê xóa được vết thương tận đáy lòng. Cô sẽ đem thứ tình cảm không biết xáu hỗ này chôn chặt đến suốt đời. Tuyết ‘ Lạc không L biết làm sao đề vơi bớt nỗi đau, cô vẫn còn trẻ, vẫn còn cải thiện được, cũng mới chỉ vào thời điểm bắt đầu biết yêu. Chảng qua cô sống chưa đủ lâu để biết cách điều chỉnh tình cảm của bản thân cho phù hợp. Tuyết Lạc chỉ biết răng cô nảy sinh tình cảm với Phong Hàng Lãng là sai làm. Cô là vợ Phong Lập Hân dù cô không thể yêu chồng mình sâu đậm nhưng ít ra cũng không thể phản bội chồng mình. Còn có tình cảm anh em sâu đậm của Phong Lập Hân và Phong Hàng . Lãng, Phong Lập Hân đã đánh đồi tính mạng của mình để cứu Phong Hàng Lãng. Tuyết Lạc không muôn hai người bọn họ vì cô mà trở nên xa cách, cô lại càng không muôn bọn họ sẽ trở mặt với nhau. Nếu sự thật là vậy, Lâm Tuyết Lạc cô chính là tội đồ của Phong gia. Không biết nước I mắt rơi lúc nào, Tuyệt Lạc năm sâu vào giường cuộn mình thành hình con tôm, một mình gặm nhắm khổ sở. Trong phòng y tế, Phong Lập Hân vừa mới tháo máy hô hâp. Dì An vội vàng chạy vào. “Đại thiêu gia, cậu mau khuyên phu nhân Tu yết Lạc đi, Hôm nay, phụ nhân Tuyết Lạc sắp xếp đôi tượng hẹn hò cho Nhị thiêu gia. Nếu cứ như vậy, tình cảm cô ấy sẽ ngày một phai nhạt. Đến lúc đó, dù phu nhân Tuyết Lạc có biết sự thật, „ cũng sẽ không tha thứ cho Nhị thiêu gia nữal” Dì An một lòng lo lắng cho mối quan hệ của vợ chồng Nhị thiếu gia, tại sao không thê thẳng thắn nói chuyện với nhau chứ? Bà biết Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng cè còn băn khoăn, nhưng tận sâu đáy lòng của bà tin tưởng phu nhân Tuyết Lạc là một cô gái tốt, sẽ không giỗng với Lam Du Du. “Sao cơ? Tuyết Lạc giới thiệu đối tượng hẹn hò cho Hàng Lãng sao?” Phong Lập Hân cũng ngắn ra. “Đúng vậy. Hình như là Đại tiểu thư Hạ gia Hạ Dĩ Cầm.” Dì An trả lời. “Hạ Dĩ Cầm?” Quản gia Mạc hừ lạnh một tiếng: “Lại là một tiêu thư gian xảo! Ban đầu nều cô ây chịu gả vào Phong gia, hiện tại không phải đã là Nhị phu nhân Phong gia sao. Tại sao lúc này lại muốn bám lây Nhị thiếu gia Phong gia chứ?” “Lão Mạc, đừng nói vậy. Ban đầu là Hàng Lãng lây danh nghĩa của tôi cưới vợ. Bộ dáng của tôi không giống người không giồng quỷ, – con gái nhà người ta không muôn gả cũng là chuyện bình thường! Không nên trách cô ây.’ Phong Lập Hân không hồ là thiếu gia nho nhã khiêm nhường ở Thân Thành. Phong thái quý ông lịch thiệp của hắn làm người khác khó mà sánh được. “Đại thiếu gia, lúc phu nhân Tuyết Lạc trở về có vẻ rất buồn bã, cứ đề cho Nhị thiếu gia và Nhị phu nhân hiểu lầm lẫn nhau hay sao! Lần trước tôi đã đổi thuốc tránh thai của phu nhân Tuyết Lạc, không biết chừng cô ây đã có thai tiêu thiêu gia rồi.” Dì An lên tiếng nhắc nhở: “Nếu phu. nhân Tuyết Lạc không biết mà đề sảy thai thì thật có tội!” Sau một khoảng im lặng bao trùm, Phong Lập Hân lấy hơi nói: “Dì An, di đi gọi Tuyết Lạc đến đây, tôi có chuyện muôn nói với cô ây.” Dì An vâng lời, vội vàng xuống tầng gõ cửa phòng Tuyết Lạc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]