Đột nhiên tôi nhận được một thông báo từ điện thoại.
[Làm tốt lắm. Bây giờ muốn gặp lại mẹ nuôi của cô thì một mình đến gặp tôi ở Thành Đông.]
Tôi đi theo địa chỉ trên định vị, tôi thấy đó là lầu ba của một tòa nhà bỏ hoang. Tôi nhìn thấy được Lâm Linh cùng với ông trùm đang giam giữ mẹ Tịnh làm con tin.
Cô ta của bây giờ trông thật sự rất đáng sợ. Mới có một tháng không gặp mà trông cô ta tiều tụy đi rất nhiều. Không còn dáng vẻ tiểu thư đài các xinh đẹp như xưa nữa.
Cô ta nhìn chằm chằm vào chiếc bụng lớn của tôi khiến tôi có chút sợ hãi. Lúc này bụng tôi đã lớn đến mức đi lại cũng khó khăn, tôi cảm thấy đứa trẻ đang đạp trong bụng vì hoảng sợ.
“Lâm Linh, cô muốn gì? Tôi đã làm theo yêu cầu của cô rồi. Mau thả mẹ Tịnh ra!”
Cô ta nhìn tôi cười khẩy, ánh mắt quả thật rất đáng sợ.
“Tôi muốn gì? Tôi muốn cô và đứa bé trong bụng cô biến mất. Như thế anh Thời Tư mới trở về bên tôi.”
Tôi nghĩ cô ta phát điên rồi. Cầm con dao gọt hoa quả lao về phía tôi.
Trong vô thức tôi đã bỏ chạy. Nhưng bụng tôi đã lớn, tôi căn bản không thể nào chạy nhanh bằng người phụ nữ điên kia như Lâm Linh.
Trong mắt cô ta chỉ có sát ý, lao đầu đuổi theo tôi còn vừa đuổi vừa hét lớn.
“Đều là tại cô cùng đứa trẻ này khiến cho Thời Tư mới không cần tôi. Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480082/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.