“Thời Tư, anh mau tỉnh lại đi. Xin anh đừng bỏ rơi hai mẹ con em mà.”
Tôi tỉnh dậy sau cơn ác mộng khủng khiếp. Tôi thấy mình nằm trong bệnh viện, vậy còn anh thì sao?
Anh đang ở đâu?
Tôi ngồi dậy, Kiều Chấn Huy thấy tôi tỉnh dậy, anh liền đi đến trấn an tôi.
“Sầm Sơ, em còn chưa khỏe, đừng kích động.”
“Anh Chấn Huy, anh Thời Tư đâu? Nói cho em biết anh ấy đang ở đâu?”
Tôi mắt tôi rướm lệ nắm chặt lấy tay anh.
“Cậu ta… cậu ta đang ở trong phòng cấp cứu.”
Tôi hoảng sợ rút cây kim tiêm ra khỏi người. Tôi muốn đi tìm anh ấy, tôi sợ anh ấy xảy ra chuyện.
“Em phải đi tìm anh ấy. Anh mau đưa em đi tìm anh ấy.”
Kiều Chấn Huy thấy tôi mất bình tĩnh như vậy, anh liền giữ chặt lấy tôi.
“Sầm Sơ, em bình tĩnh lại đi. Cậu ta cũng không muốn nhìn thấy em như thế này đâu. Còn cả đứa trẻ trong bụng em nữa.”
Tôi đưa tay sờ lên bụng, bé con của tôi và anh vẫn còn đây. Tôi phải giữ gìn thật cẩn thận.
“Em muốn đến nhìn thấy anh ấy.”
Kiều Chấn Huy gật đầu, sau đó dìu tôi đi đến phòng bệnh của Hứa Thời Tư. Anh đang nằm đó bất động, bác sĩ nói anh bị thương nặng, tuy tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng nhưng không biết khi nào mới có thể tỉnh lại.
Tôi nhìn anh mà toàn thân như bủn rủn tay chân. Nếu như không phải vì bảo vệ cho tôi, anh tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480083/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.