Ở tư thế ám muội da thịt kề sát nhau như thế này, tôi có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của anh phả vào bên tai.
Đáy mắt anh dường như lại càng sâu thẳm, khóe môi khẽ cong lên. Tôi hoàn toàn không biết bản thân sắp tới sẽ phải hối hận ngàn lần vì quyết định ngày hôm nay.
“Có muốn sờ không? Đảm bảo em sẽ rất thích.”
Bàn tay anh nắm lấy tay tôi khiến tôi hoảng loạn.
“Không… không sờ đâu…”
Tôi đỏ bừng cả mặt nhắm chặt mắt phản kháng yếu ớt.
“Mở mắt ra nhìn cho tôi.”
“Không nhìn đâu.”
Tôi giả vờ nhắm chặt mắt nhưng vẫn mở he hé. Cảnh đẹp như vậy sao lại không nhìn?
“Cái này chẳng phải em luôn muốn cầm nắm vuốt ve nó trong mơ sao?”
“Làm gì có chứ!”
Tôi vẫn luôn tỏ vẻ đoan chính mặc dù tim tôi đã suýt nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.
Đột nhiên tôi sờ thấy cái gì đó nhám nhám, mềm mềm, có lỗ rất sâu, còn có chút ẩm ướt.
Bạo quá nha!
“Không thích mà sao sờ dữ vậy?”
Tôi: “Quen tay thôi mà. Hihi.”
(Dám nói mấy bà không suy nghĩ giống tôi đi :)))
Tôi mở mắt ra nhìn xuống dưới, trông chờ được chào hỏi em trai Hứa.
Kết quả…
Thấy Hứa Thời Tư lấy một chiếc túi xách bỏ vào trong tay tôi.
“Sao lại là túi xách?”
Tôi có chút hụt hẫng nhìn anh.
“Chứ không thì em nghĩ là cái gì?”
Khóe môi tôi giật giật. Tôi còn đang thầm nghĩ sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480052/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.