Sau đó màn cầu hôn bá đạo của Hứa Thời Tư liền lập tức leo lên từ khóa hot search với tiêu đề: “Thái tử gia Biện Kinh cầu hôn vị hôn thê Kiều Nhan bằng nhẫn kim cương cỡ lớn nhất.”
Trên mạng lập tức bùng nổ.
Có người ngưỡng mộ tôi, có người lại ghen tị với tôi.
Tôi đoán chừng Kiều Nhan mà nhìn thấy tin tức này chắc hẳn sẽ tiếc chết mất.
Người đàn ông bề ngoài ốm yếu trói gà không chặt này lại mua cho tôi nhẫn kim cương đắt nhất, chiều chuộng tôi như vậy.
Người đàn ông cô ta chê bai để hồng hạnh vượt tường lại đang cưng chiều cô gái mang thân phận của cô ta.
Tôi cũng không biết tại sao lại không ai phát hiện ra thân phận tiểu thư giả mạo của tôi.
Hứa Thời Tư chưa từng gặp mặt vị hôn thê thì cũng thôi đi. Chẳng lẽ trong số bọn họ chưa từng có ai gặp qua Kiều Nhan thật sự sao?
“Sao vậy?”
Tôi nhìn anh cười ngọt ngào, đã diễn thì đương nhiên phải diễn cho trót.
Tình cảm nồng cháy, đôi mắt thâm tình nhìn anh. Sau đó lại nhướng người khẽ hôn lên môi anh, tôi phải cho bọn họ ghen tị chết mới được.
Tôi khẽ nói với anh.
“Anh cao quá...”
Anh nheo mắt nhìn tôi, không quan tâm đám người hóng chuyện xung quanh, cúi người lập tức bế tôi lên.
Tôi mở to mắt nhìn anh hỏi lại, hình như anh đã hiểu sai ý của tôi rồi.
“Anh làm gì vậy?”
“Chẳng phải em muốn anh bế hay sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480053/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.