Lúc hóa đơn đưa đến trước mặt anh, tôi khẽ liếc nhìn, một lần bảy con số.
Đúng là bữa ăn của người nhà giàu, tùy tiện thôi cũng bằng cả tháng lương của tôi.
Anh thấy tôi liếc mắt nhìn sang liền mỉm cười rút ra một cái thẻ đưa cho phục vụ.
“Quẹt thẻ cho tôi. Cho tôi gửi lời hỏi thăm Tần Lẫm.”
“Vâng, thưa Hứa gia.”
Đúng là người nhà giàu, quẹt một cái thẻ không cần phải suy nghĩ. Đâu có giống như tôi, muốn du lịch Hàn Quốc còn phải săn dịp khuyến mãi.
“Đi thôi, vợ iu.”
“Ọe… Gớm chết đi được.”
Từ bên cạnh truyền đến giọng nói của một người đàn ông.
Tôi còn đang ngẩn ngơ thì thấy một chàng trai khuôn mặt rất ưa nhìn đi đến khoác vai Hứa Thời Tư. Hai người tỏ ra vô cùng thân thiết.
“Sao trước đây tôi không biết cậu là một người sến súa như vậy nhỉ?”
Hứa Thời Tư nhìn thấy anh ta, nụ cười trên mặt lập tức vụt tắt, lại trở về dáng vẻ băng lãnh ngày thường.
“Ý của cậu là gì?”
“Tôi còn tưởng là cậu sẽ không bao giờ kết hôn nữa kìa.”
Mấy lời này trực tiếp chọc cho Hứa Thời Tư không vui. Anh hất tay của Tần Lẫm ra, ánh mắt biểu hiện sự khó chịu.
“Sao lại không kết hôn?”
“Con người cậu vừa thô vừa cứng, một chút dịu dàng đối với phụ nữ cũng không có. Nếu như kết hôn cũng sẽ rất nhạt nhẽo, tội nghiệp người ta.”
Sau đó anh ta lại nhìn tôi một lượt, cặp mắt đào hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480050/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.