Tiểu đội kỵ binh truy sát tới khi mặt trời lặn cũng không về, hai mắt Quỷ nô tướng quân như hai ngọn lửa ma chơi làm người ta rợn tóc gáy, trong gió tuyết muốn tìm tám người rất khó.
Nếu như là tám tên quân tốt bình thường thì hắn không để ý, người Khiết Đan rất đông, chỉ là tám người kia có chút đặc thù, bọn họ là con cháu quý tộc ở Lâm Hoàng phủ, theo hoàng đế tham gia xuân nại bát là để rèn luyện, nể mặt phụ huynh họ mới giao cho nhiệm vụ đơn giản nhất.
Khi gió trắng nổi lên là phải về doanh, thiết giáp trên người bọn họ trong thời tiết đó chỉ khiến họ chết nhanh hơn thôi, quân tiếp viện mình phái đi, lúc này phải về rồi, trăng đỏ, có quầng lớn, chứng tỏ ngày mai sẽ có gió to.
Quỷ Nô lạnh lùng hạ lệnh thổi tù hồi doanh, không thể vì tám tên ngu xuẩn mà có thêm nhiều người bị chết.
Gió càng ngày càng thổi gấp, tuyệt trắng mù mịt đập lên mặt đau rát, đội kỵ binh cuối cùng cũng đã trở về, bọn họ tìm thấy tám con chiến mã tránh gió trong hẻm núi, trên lưng là tám cỗ thi thể không đầu, khải giáp bị tháo ra, thi thể thành miếng thịt đông cứng.
Quỷ Nô rút đao chém vào một cỗ thi thể, thấy mũi đao chỉ ăn sâu một tấc, hỏi: - Các ngươi không bị đột kích chứ?
Tên kỵ binh quấn áo da cừu vẫn lạnh phát run đáp: - Bẩm tướng quân, chỉ thấy thi thể mà chiến mã, không thấy đầu, cũng không thấy dấu vết quân địch, ti chức thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574305/quyen-9-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.