Đến khổ cái thân mình, mà thôi, không thèm chấp phụ nữ có thai, Vân Tranh hừ một tiếng bỏ đi, ra ngoài gặp đối tượng trút giận, a cái thằng ngốc Hàm Ngưu, sao nó đứng nghênh ngang giữa đường thế kia, rõ ràng mời người mình đánh, thế đừng trách lão tử.
Vân gia nay trở nên hỗn loạn vô cùng, có gác cửa Lão Quý thích lấy trà nước chiêu đãi người qua đường, có Lão Liêu suốt ngày cười hì hì, có gia tướng cãi nhau đỏ mặt tía tai, chẳng qua vì một câu đố chữ giành cho trẻ em vỡ lòng, có phó dịch ngu ngốc mùa đông không mặc áo bông lại đi mặc áo giáp, lại thêm chó dữ không coi ai ra gì.
Vân Tranh bây giờ khôn lắm, đánh Hàm Ngưu không dùng tay nữa, thường dùng gậy, thường khiến tên ngốc tự xưng đã luyện thiết bố sam tới cực điểm sau khi ăn hai gậy khinh bỉ nhìn cái gậy trong tay gia chủ, nhún vai mấy cái bỏ đi, không biết chui vào góc nào suýt xoa kêu đau rồi.
Thường thì sẽ có Hầu Tử xuất hiện, trong tay vờ vịt cầm cuốn "Xuân Thu" trích dẫn một hai câu ngu dốt nào đó chê bai Hàm Ngưu, cho nên khi đánh xong Hàm Ngưu chuẩn bị ra tay tiếp. Lần này Hầu Tử không phun ra mấy câu chua lè, mà lại u oán nói: - Tiểu nhân đã hai mươi rồi.
Nhìn cái khuôn mặt xấu xí vì hoóc môn bài tiết quá nhiều sinh ra đống trứng cá trên mặt, Vân Tranh nhíu mày: - Câu này ngươi đi mà nói với Tiểu Trừng, nói với lão tử có tác dụng chó gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574187/quyen-7-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.