- Hoàng quyền do trời ban, không có gì sai hết. Chúng ta nên tiếp tục thảo luận thế cục tây bắc đi, bệ hạ đã ba lần bác tấu sớ muốn đi Tần Châu của ngươi rồi, xem ra không ai muốn nảy sinh thêm chuyện vào lúc này, dù sao thiên hạ bình an vui vẻ, ngươi muốn lấy lại Hà Hoàng trong tay người Thanh Đường là trái với nguyện vọng của đại đa số. Địch Thanh không muốn nghe Vân Tranh than phiền cái chuyện nhà mình bị xâm phạm, sau khi đưa ra câu trả lời khẳng định chắc nịch, di chuyển chủ đề:
- Bởi vì bọn họ không chưa ai từng tới Thanh Đường như tiểu tử, hổ già sắp chết, hổ con chưa trưởng thành, đây là thời cơ tốt nhất, Đồng Chiên và Thanh Nghị Kết Quỷ Chương đều không hề tầm thường, bọn họ chỉ thiếu cơ hội, nếu gặp thời thế, sẽ có một Tây Hạ nữa xuất hiện. Vân Tranh thở dài, kiến nghị bị bác tới ba lần, y không có hi vọng gì nữa: - Tới lúc đó tha hồ mà phiền.
- Đám người đó không ngốc, đã có bố trí đâu vào đó rồi, ngươi là đại tướng quân, không nên tùy tiện sử dụng. Hơn nữa nói về lôi kéo, mưu sát, ly gián thì đám Bàng Tịch mới là cao thủ thực sự, ta nghe nói Phú Bật sẽ tới Tần Châu, Chủng Ngạc thành binh mã đô giám Tần Phượng Lộ, người ta cũng đã toan tính cả rồi đấy.
Địch Thanh dùng lò nhỏ đun trà, vừa nói chuyện vừa pha trà Tiểu long đoàn do hoàng đế ban cho, vì Vân Tranh không thích, nên ông ta lấy luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574188/quyen-7-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.