Bố trí ổn thỏa xong cho Lại Bát mùa xuân sang năm tới thảo nguyên, Vân Tranh cưỡi ngựa lớn tới Đậu Sa quan, rủ Vân Nhị có muốn đi cùng không thì nó từ chối, nó đang cưỡi con ngựa nhỏ đi quanh trại, Tịch Nhục chạy theo trông chừng, cả hai chơi vô cùng cao hứng, cười khanh khách suốt.
Tin vui miễn thuế năm năm đem lại luồng sinh khí mới cho Đậu Sa quan, nụ cười đã quay lại trên những gương mặt chất phác, thời gian dài Vân Tranh sợ tới đây, giờ rốt cuộc đã khôi phục lại.
Tới huyện nha không tìm được Lưu huyện thừa đâu, một bộ khoái quen biết báo Lưu đại nhân tới Hạnh Hoa lâu rồi, nơi đó đã mở cửa kinh doanh trở lại, Lưu đại nhân ngày ngày tới chiếu cố nơi đó.
Yêu thích nữ sắc cũng được đi, nhưng ban ngày ban mặt chui vào kỹ viện thì không được rồi.
- Ái dà, thừa phụng lang đại giá quang lâm, Lưu mỗ xin có lễ chào. Lưu huyện thừa nghe báo có Vân Tranh tới, quần áo vẫn xộc xệch đã chạy ra ngoài, dài giọng như đang hát kịch:
Đây là tên quan viên ít tư cách nhất mà Vân Tranh từng thấy, nghiêm mặt nói: - Bản quan nghe nói huyện thừa Đậu Sa huyện bạch nhật tuyên dâm, chuyên môn tới xem, nếu xác thực, báo triều đình cách chức thẩm vấn, xem xem có hối cải không, nếu không thỉ xẻo cho vào hoàng thành sai bảo.
- Chớ chớ, ca ca chỉ có chút sở thích này thôi, nếu thành thái giám chẳng bằng chết quách cho rồi. Huynh đệ à, hì hì, tư vị tiểu thiếp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573828/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.