Tiễn Lương lão gia ra về thì thấy tộc trưởng đứng đó nhìn y với đôi mắt của oán phụ, Vân Tranh sởn gai ốc, không biết ông học của ai.
Thừa phụng lang, cái chức quan tòng bát phẩm nhỏ tí xíu, lại còn là hư chức, chỉ ăn lộc không quản việc, nhưng thế là quá ngênh ngang ở Đậu Sa huyện rồi, Vân Đại thấy mình không cần làm ác bá ở đây, nên quan phục đẹp đẽ cất trong rương, chẳng định lấy ra dùng.
Nhưng mà rốt cuộc không chịu nổi ánh mắt của tộc trưởng, ông cụ rất muốn sờ đầu quan, thời gian qua nhiều quan viên tới đây, nhưng ông không dám làm thế, nhưng giờ khác rồi, Vân Đại cũng là quan, cho nên ông muốn sờ đầu quan, nếu có thể đá đít quan một cái thì đủ đi khoe với tổ tông luôn rồi.
Mặc quan phục rất phức tạp, cổ tròn tay rộng, dưới còn có đai to tướng, đầu mũ cánh chuồn, chân đi giày ống cao, tất trắng buộc lên tận đùi. Khi Tịch Nhục quỳ xuống giúp mình thay quần áo, Vân Tranh cảm giác giống phân đoạn tà ác nào đó trong JAV.
Đứng tới tê chân mới mặc xong được quan phục, tộc trưởng cười không ngớt tay xoa đầu Vân Đại, gật gù: - Đẹp! Đẹp! Trại ta cũng có quan viên rồi, cháu ngoan, cháu ngoan giỏi lắm.
Thấy hương thân trong trại cũng muốn sờ, Vân Đại dứt khoát ngồi luôn xuống cho mọi người sờ chán thôi, dù sao có phải là nữ nhân quái đâu, bị người ta sờ cũng chả mất gì.
Quần áo chẳng vừa, quá rộng, cho dù có thắt chặt đai lưng vào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1573827/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.