Nhạc Du thật sự xảy ra tai nạn xe, mất trí nhớ.
Mẹ Nhạc đưa cô đến gặp rất nhiều người và vật quen thuộc, không hề có tác dụng.
Nhưng con gái không có bạn tốt tri tâm nào, bà ấy tìm một lúc cũng chỉ có thể từ bỏ.
Mẹ Nhạc thấy được một chuỗi số trong nhật ký yêu thầm của Nhạc Du, cũng gọi đến.
Lúc Trần Thâm đến, mẹ Nhạc đứng ở dưới lầu chờ anh.
“Tiểu Trần, Nhạc Du trên đường đến bộ biểu diễn xảy ra tai nạn xe, con bé hiện tại chỉ nhớ rõ hôm nay, không nhớ được ngày hôm qua và quá khứ, cháu… cháu hiểu ý tứ của cô không?”
Trần Thâm đờ đẫn, sợ hãi lập tức khuếch trương ở trong lòng anh, đi theo máu làm lạnh thần kinh của anh.
“Cháu còn đang nằm mơ sao?”
“Cái gì?” Giây tiếp theo mẹ Nhạc cứng họng, chàng trai trước mắt đang chảy nước mắt, phát run.
Anh đứng tại chỗ giảm xóc hoảng hốt, đau xót và áy náy, vừa xoa nước mắt vừa nghẹn ngào: “Cháu muốn gặp cô ấy, cô à, cháu là bạn trai cũ của cô ấy, cháu muốn gặp cô ấy.”
Mẹ Nhạc có chút giật mình, nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ xoay người đưa anh vào nhà.
Trần Thâm gặp được cô gái trong mơ, cô dùng ánh mắt quen thuộc trong mơ nhìn anh.
Anh không ngăn được hồng thủy bi thương, hô hấp nóng rực chua xót vô cùng, nó trở thành đồng loã bi thương bao phủ âm thanh của anh.
Trần Thâm cực kỳ hít thở không thông, một chữ cũng không nói nên lời.
Ánh mắt Nhạc Du nhìn về phía mẹ xin giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tham-thay-ca/243096/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.