Nhạc Du gần đây bị Trần Thâm cuốn lấy rất chặt, đối thoại hôm đó không hề có chút tác dụng gì.
Trần Thâm dùng phương thức tự giới thiệu trong quá khứ với cô, luôn miệng nói muốn bắt đầu lại từ đầu.
Nhạc Du phiền não vô cùng, cô làm phiền bạn cùng phòng đi cùng cô.
Nhưng sau đó lâu lâu hai người bọn họ lại thấy Trần Thâm chờ dưới ký túc xá.
“Trần Thâm, anh rất nhàn à, luôn quấn lấy Nhạc Nhạc làm gì? Muốn ăn cỏ quay đầu?”
Bạn cùng phòng bảo vệ Nhạc Du ra phía sau mình, mắt trợn lên tức giận.
Trần Thâm xách theo đồ ăn vặt trên tay, cười nói: “Nhạc Du, anh mua đồ ăn vặt cho em.”
“Ồ, thật sự muốn ăn à, anh còn biết xấu hổ hay không?”
“Nhạc Du, anh chính là muốn làm quen lại với em một lần nữa, muốn cùng em bắt đầu lại từ đầu.”
Nhạc Du cúi đầu ở phía sau bạn cùng phòng, anh không nhìn thấy biểu tình của cô.
Nhạc Du trầm mặc lâu rồi, mới nói: “Nhưng mà, tôi không muốn bắt đầu lại từ đầu.”
Nụ cười tươi của Trần Thâm cứng lại trên mặt, tròng mắt khẽ run.
Nhạc Du tiếp tục đưa ra tối hậu thư: “Trần Thâm, nếu anh thật sự muốn bắt đầu lại, thì không cần dây dưa tiếp như vậy, tôi không thích anh, anh không cảm thấy tôi sẽ rất vui vẻ khi anh quay đầu lại là đương nhiên.”
Sau đêm đó Trần Thâm rời đi lại mơ giấc mơ đó.
Anh tránh thoát từ trong lao ngục bóng đè, cả người đổ mồ hôi.
Tất cả cảm xúc bị bóng đè chi phối, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tham-thay-ca/243095/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.