Ta cụp mắt, cúi đầu nhận lệnh.
Sau đó A Lê cầm một tách trà mỏng ta, đặt vào tay ta: “Cầm lấy.”
Rồi đổ nước vừa đun sôi vào.
Hơi nóng thấm qua thành cốc mỏng, châm chích khiến lòng bàn tay đau đớn.
“Trời lạnh, trà rất dễ nguội, phải dùng tay hơ ấm. Muội muội đừng trách, đây là cách chúng ta phục vụ lão phu nhân.”
Tay của A Lê quả nhiên cũng có vết bỏng.
Ta nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt tách trà, không nói một lời.
Nữ tử kia kinh ngạc nhướng mày, giọng nói lạnh lùng uy nghiêm của lão phu nhân vang lên:
“Không nóng ư? Vì sao không hét lên?”
“Có kêu cũng vô ích, miễn phải kinh động đến người.”
“Thế tại sao không buông tay, ném chiếc cốc đi như bọn họ?”
Ta ngước mắt nhìn thẳng vào lão phu nhân: “Tỷ tỷ đã nói, hầu hạ người uống trà đều như thế này, nên Tri Hành phải làm quen càng sớm càng tốt.”
Loại khó khăn này còn chịu không được, thế thì nhất định còn nhiều khó khăn khác cần phải gánh chịu.
Lão phu nhân nghe xong nhìn chằm chằm ta một lúc lâu, mãi đến khi trà không còn tỏa ra hơi nóng, bà mới chợt mỉm cười.
“Ha ha ha, thật thú vị, lâu rồi ta chưa gặp một đứa trẻ thú vị như vậy, còn thú vị hơn cả bọn nha đầu A Lê nữa.”
Nói đoạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-hanh/3645183/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.