Hiện tại Tri Dao chắc chắn cũng không ngoại lệ.
Nàng ấy nhìn ta đầy căm hận, giơ chân đá vào đầu gối ta: “Thế thì đã sao? Ta chỉ là nhất thời bất cẩn thôi, so với một nô tỳ hèn mọn như tỷ chung quy vẫn tốt hơn nhiều!”
Sau khi Tri Dao đi rồi, ta ngồi ở hiên nhà xoa xoa đầu gối vừa bị nàng ta đá.
Lão phu nhân chậm rãi đi ta trước mặt ta: “Ngươi có ngưỡng mộ muội muội của ngươi không? Ta thấy ngươi là người tốt, dung mạo cũng không kém gì nàng ta, nếu ngươi bằng lòng, ta có thể đưa ngươi đến viện của Diệp nhi, ngươi cũng có thể làm di nương.”
Ta vội vàng quỳ rạp dưới chân lão phu nhân: “Tri Hành không nguyện ý, dựa vào nhan sắc để tiến thân thì có thể sống yên ổn được bao lâu chứ? Sắc phai tình cũng cạn, từ xưa đến nay đều là như vậy.”
“Tri Hành chỉ muốn ở lại bên cạnh lão phu nhân, học một ít bản lĩnh.”
Lão phu nhân dùng ánh nhìn sắc bén đánh giá vẻ mặt của ta, một lúc sau, bà nhẹ nhàng cười.
…
Khi tin vui Triệu di nương có thai truyền đến, Tri Dao đang hung tợn giẫm tuyết trong sân để trút giận.
Nhìn thấy ta từ xa, liền gọi người đưa ta đến.
Cầm bàn tay bị thước bản bằng tre quật cho đỏ bừng của ta, cười to đắc ý.
“Tỷ tỷ à, từ nhỏ tỷ luôn cậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-hanh/3645184/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.