1
Năm nạn đói hoành hành, ta và muội muội bán mình làm nô lệ, được người môi giới đưa đến Châu phủ để tuyển chọn.
Lúc này, hai chúng ta đang đứng trong sân, để lão phu nhân và đại thiếu gia tỉ mỉ quan sát.
“Ngài xem thử hai người này đi, bọn họ là tỷ muội, tỷ tỷ là Tri Hành, muội muội là Tri Dao. Mặt mày sáng sủa dễ nhìn, lúc trước cũng là nữ nhi của một gia đình khá giả, nếu quê nhà không xảy ra nạn đói, họ cũng không đến nước phải đi bán mình.”
“Ngài nói muốn chọn người làm dưỡng nữ, thiếu gia lại nói muốn chọn một nha đầu đáng yêu để thông phòng, tiểu nhân đều ghi nhớ trong lòng, chỉ cần có đồ tốt, ta lập tức giao người ra.”
Người môi giới vừa dứt lời, thân thể Tri Dao đã mềm nhũn, phủ phục dưới chân Châu Diệp, thiếu gia của Châu phủ, ngước đôi mắt to mờ sương nhìn Châu Diệp với vẻ đáng thương.
Hai mắt Châu Diệp sáng lên, vội vàng đỡ Tri Dao lên, ôm vào lòng.
Lão phu nhân cau mày, chỉ vào ta với vẻ mặt lạnh lùng.
“Chọn nàng ta đi, viện của ta.”
Người môi giới thấy thế, hàng mày nhướng cao.
Dường như nghĩ không thông, vì sao Tri Dao lại từ bỏ cơ hội làm dưỡng nữ của lão phu nhân, đ.â.m đầu làm một món đồ chơi không danh không phận của Châu Diệp.
Tri Dao dường như sợ Châu Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-hanh/3645182/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.