Nhân viên chấp pháp vừa nghe Lục Kiêu nói, vừa không nhịn được quay lại nhìn anh và Ôn Huyền.
Nhìn thấy khuôn mặt đeo kính râm nhưng vẫn không thể che lấp được vẻ mặt xinh đẹp của Ôn Huyền, trong lòng thầm hố mười ngàn từ “woa”, đồng thời còn dâng lên sự nghi hoặc.
Trông cô gái này cứ quen quen thế nào ấy...
“Còn có chuyện gì không?” Lục Kiêu muốn nhanh chóng rời rời đây.
“Có!” Đối phương vội nói.
Lục Kiêu cau mày lại.
Một giây sau, lại thấy tầm mắt của nhân viên chấp pháp nhìn sang tay của người phụ nữ mà Lục Kiêu đang nắm chặt, anh ấy đột nhiên thốt ra vài câu nói đầy ẩn ý:
“Đội trưởng Lục, chắc người đẹp này là bạn gái của anh nhỉ? Có phải nên giới thiệu một chút không?”
Ngon!
Anh ấy vừa dứt lời, cả hai người đều nghệt mặt ra.
Ôn Huyền ngước mắt nhìn sang Lục Kiêu.
Lục Kiêu xụ mặt xuống, thản nhiên kéo cô đi, không nói thêm chữ nào.
Trước khi đi, Ôn Huyền cũng không quên mỉm cười và vẫy tay chào người ta, như thể cô chính là bạn gái của anh vậy.
Dù rằng Lục Kiêu nắm lấy tay cô là để giúp cô cầm máu.
Bọn họ đi tới chỗ để xe, Lục Kiêu lấy hộp thuốc màu bạc ra khỏi cốp xe Jeep Wrangler.
Đối với bọn họ, lúc ra ngoài thì đây là thứ cần thiết không thể thiếu, cũng là thứ thường dùng.
“Lên xe.”
Lúc này Lục Kiêu mới thốt ra hai chữ.
Ôn Huyền ngoan ngoãn lên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-vuot-gioi/3474144/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.