Như cô đã nói, cô cảm thấy hai người bọn họ không thích hợp ở bên nhau.
Gia đình anh êm ấm giàu có, anh lại được nuông chiều từ bé, đi đến đâu cũng là cậu ấm.
Còn cô thì khác, để có thể leo lên vị trí hiện tại, không ai biết được cô đã phải trải qua bao nhiêu cay đắng.
Gia đình Ôn Huyền đã tạo nên bóng ma tâm lý không thể xóa nhòa trong lòng cô, mọi thứ cô có được bây giờ đều phải đánh đổi bằng cả tuổi thơ bị thảm.
Có đánh chết cô cũng không muốn quay lại quãng thời gian lúc nhỏ, giơ tay xin cơm mà còn bị đánh túi bụi.
Nếu như cô thật sự thiếu tiền, có lẽ cô sẽ suy nghĩ vì cuộc sống, vì dầu muối cơm ăn hằng ngày.
Những lý do cô lựa chọn biến bản thân trở thành một con người mạnh mẽ, là vì đến lúc đó cô sẽ có nhiều sự lựa chọn hơn, chứ không phải ép dạ cầu toàn suốt cả đời!
Ôn Huyền mở cửa xe, nhìn người đàn ông lạnh lùng đang đứng chờ mình, cô hít một hơi thật sâu.
Thật ra buổi sáng khi dừng xe ở khu phục vụ, cô đi toilet ra là đã trông thấy sắc mặt xanh mát của Lục Kiêu.
Ánh mắt anh như muốn róc xương lóc thịt cô, chẳng hé môi nói một lời nào với cô.
Tới trưa vẫn như vậy, dường như anh đã từ bỏ việc “cứu chữa” cô rồi.
Biết bản thân đuối lý nên sau đó Ôn Huyền rất ngoan ngoãn, không cần anh nói cũng lái xe từ tốn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/treu-choc-vuot-gioi/3474136/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.