"Rốt cục là làm sao?" Ôn Ngọc nghi ngờ nhìn ba nam nhân trước mặt.
"Ngươi đã biết chúng ta là ca nhi." Lạc Hà mở miệng giải đáp thắc mắc của hắn:" Dạo gần đây bọn quan lại trong triều rỗi không có chuyện làm thường dâng tấu việc nạp thê vào hậu cung của chúng ta."
"Nếu chuyện chúng ta là ca nhi truyền ra ngoài thật sự sẽ rất phiền phức."
"Nên ba huynh đệ bọn ta mới xuất cung ra ngoài tìm người thích hợp...Vừa hay, dáng vẻ của ngươi, tuy là hán tử nhưng diện mạo lại diễm lệ người nhìn người yêu như vậy..."
Khỏi nói đoạn sau, Ôn Ngọc đã hiểu rõ được tình huống mình "vô tình miễn cưỡng" bị kéo vào. Hắn trợn mắt nhìn ba nam nhân anh tuấn soái khí có điểm không thể tin được. Mà, đâu có ai điên khi không đem đầu mình đặt dưới lưỡi đao? Còn có, xem hắn như nam sủng...
Không đồng ý cũng chết, đồng ý cũng chết... Chẳng lẽ Ôn Lưu hắn vừa mới tìm đường sống từ cõi chết, lại phải chết nữa?
"Nhưng ta vốn muốn thi cử vào triều làm quan..."
Nói đoạn bị Khắc Nhĩ la vào mặt:" Ngươi đừng tưởng được bọn ta để ý mà kiêu..."
Đoan Chính âm khí lạnh lẽo phóng ánh mắt thẳng tắp vào Khắc Nhĩ, y liền tự giác ngậm miệng không biệt nữu nữa =].
"Bọn ta sẽ không để ngươi chịu thiệt." Lạc Hà ôn thanh cắt ngang:" Thay vào đó, ngươi có thể chọn một đặc ân nào đó."
Ôn Ngọc trầm tư, không lưu lại sẽ chết, nhờ ơn của Khắc Nhĩ chết tiệt kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-van-dan-la-hoang-de-tren-hoang-de-la-phu-quan/2494015/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.