Tô Ánh Nguyệt nhíu mày.
Đúng là cô đã từng nghe Tô Huyền Anh kể lại mấy chuyện sốt dẻo liên quan đến Tần Mộ Ngôn trước khi được gả cho anh.
Nhưng sao cô lại nhớ là lúc đầu Tô Huyền Anh có kể anh đã hại chết hai người phụ nữ?
Dường như đã nhìn thấu suy nghĩ trong đầu cô, Tần Mộ Ngôn nở nụ cười bất lực: “Hủy hoại khuôn mặt, tính tình thô bạo, từng chơi chết phụ nữ… Mấy tin này đều là lời đồn đãi mà Tần Tinh Thiên bảo người truyền ra.”
Tô Ánh Nguyệt kinh ngạc: “Tần Tinh Thiên bày ra?”
“Ừm.”
Tần Mộ Ngôn bình thản gật đầu: “Thằng bé nói làm như vậy có thể loại bỏ rất nhiều phụ nữ muốn gả cho anh chỉ vì gương mặt và tiên của anh.
Tô Ánh Nguyệt: “…”
Ngụy biện kiểu gì đây?
Thân thể cô khẽ run, trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt lắm: “Vậy hai đối tượng xem mắt đó của anh.”
“Bị Tần Tinh Thiên dọa sợ, chạy mất.”
Anh tiếp tục bình tĩnh bón cháo cho Tô Ánh Nguyệt: “Em có nhớ ngày đầu tiên khi tới biệt thự nhà họ Tần đã nhìn thấy cái gì không?”
Tô Ánh Nguyệt: “…”
Nhớ tới con quái vật mà hôm ấy Tần Tinh Thiên đã đóng giả, đến giờ cô vẫn còn cảm thấy sợ hết hồn.
Hôm đó cô còn thật sự cho rằng Tần Mộ Ngôn có bộ dáng như vậy, cũng thật sự sợ rằng cô phải sống cả đời với một người như thế.
…Vì thế, hai đối tượng xem mặt lúc trước của Tân Mộ Ngôn cũng bị Tần Tình Thiên dọa như vậy, sợ quá nên chạy mất?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1669432/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.