Trong một ngày Đường Thanh đã được tắm rửa, xông hương hai lần. Trong lúc tắm cậu đuổi hết bọn thái giám ra, chỉ để mình Liên giúp cậu tắm rửa.
Mọi việc xảy ra quá nhanh khiến cả Liên và cậu đều không kịp chuẩn bị gì cả. Trong lúc tắm rửa, Liên nhỏ giọng hỏi: "Cậu ơi, thế là đêm nay cậu thị tẩm à?"
Đường Thanh đáp: "Ừ."
Liên ngập ngừng: "Nhưng... nhưng chỗ đó... nếu lỡ bị thánh thượng nhìn thấy thì sao?"
Đường Thanh im lặng.
Một lát sau, cậu nói: "Nếu có chuyện em hãy lựa lúc vắng người mà chạy nhanh đi..."
Liên vội ngắt lời cậu, cô nàng nghẹn ngào: "Không! Em không bỏ cậu lại một mình đâu. Em vốn là cô nhi không cha không mẹ, được theo hầu cậu em vui lắm. Cùng lắm thì chết thôi, đi với cậu thì em không sợ chi hết."
Giọng Đường Thanh cũng nghẹn lại: "Ta xin lỗi... nếu có kiếp sau, em làm em gái ta nhé?"
"Dạ... cậu ơi..." Liên bật khóc.
Cả hai không dám khóc to, tiếng rấm rức nghẹn chặt nơi cuống họng sao mà đắng chát...
Tắm xong Đường Thanh ra ngoài, thái giám cung nữ giúp cậu ăn mặc chải chuốt. Đến bước xông hương, Đường Thanh cau mày, cậu không muốn trên người xực nức cái mùi nồng đến nhức não.
Nhưng giờ ở nơi cung cấm, chẳng thể chiều theo ý cậu được. Đường Thanh ngửi thử các mùi hương, cuối cùng cậu chọn hương Mai dễ ngửi và nhẹ nhàng nhất.
Sau khi Đường Thanh chuẩn bị xong, có một cung nữ già đến chỉ dạy cho Đường Thanh những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-giuong-bao-quan/3598276/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.