Giữa đám ma tu Hoa Cẩm môn đó, đứng đầu là một thanh niên tướng mạo sắc sảo.
Gương mặt anh tuấn nhuộm màu u ám lại không kém phần kiêu ngạo ngông nghênh, đôi mắt sâu mang theo phong tình của dị vực, ngả ngớn dò xét cảnh tượng trong khách điếm.
Chưởng quỹ đích thân ra nghênh tiếp: “Mời các vị khách nhân vào trong ngồi.”
Bởi thành trấn này cách gần Đan Thủy tông, người hay lui tới có cả nhân sĩ tu chân và phàm nhân, nên bọn họ đã sớm luyện được một đôi mắt tinh tường, chưởng quỹ nhiệt tình như lửa, cho người đem mấy cái bàn trống đến chỗ rộng rãi thoáng mát nhất.
Ma tu quét mắt một lượt qua hết người trong khách điếm, tên ma tu dẫn đầu một thân một mình chiếm lấy cái bàn ngay chính giữa, những kẻ còn lại ngồi xuống xung quanh, mơ hồ tạo thành tâm thế vây quanh bảo vệ.
Bùi Vân Thư nhẹ giọng nói: “Sư huynh, hình như không phải mấy ma tu bình thường trong Hoa Cẩm môn.”
Tam sư huynh nhăn mày, moi vài cục linh thạch trong tay áo ra, phòng bị gia cố thêm cho kết giới hắn bày ra, lại không cùng một lo lắng với Bùi Vân Thư, “Hoa Cẩm môn vô cùng ngang ngược không biết phải trái, Vân Thư, một lát nữa phải đi theo sát sư huynh, hai chúng ta đều là mỹ nam tử, không thể để thua dưới độc thủ của bọn họ được.”
Bùi Vân Thư nhắc nhở: “Bọn họ đều là nam tu.”
Hoa Cẩm môn chú trọng âm dương hòa hợp, gặp phải đám nam tu này, chỉ có cô nương nào xinh đẹp mới phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tren-duoi-su-mon-deu-khong-dung/186455/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.