Khoảng cách giữa tôi và Quân chỉ cách nhau vài bước chân, hai đứa nhìn nhau chăm chăm nhưng không nói gì. Mặt Quân nghiêm túc làm tim tôi đập nhanh hơn bình thường. Mãi mấy phút sau tiếng reo hò “ đồng ý đi” của mọi người vang lên thì tôi mới giật mình đưa mắt nhìn xuống Phong đang dưới chân mình. Tôi vội vàng nói:
- Anh đứng lên rồi nói anh Phong.
- Nếu như em không đồng ý, anh sẽ không đứng lên.
- Anh Phong, đừng làm em khó xử. Anh hiểu tính em mà đúng không?
- Anh yêu em Vân ạ.
- Anh đứng lên đi, nếu anh không đứng lên thì từ nay chúng ta đừng gặp nhau nữa.
Nghe tôi nói thế, không khí trong quán bar như ngừng lại, mà sắc mặt Phong nhìn buồn và thất vọng lắm. Biết làm sao được, từ chối anh trước mặt nhiều người như vậy là không nên nhưng tôi không thể tuỳ tiện gật đầu để gieo hy vọng cho anh. Cuối cùng Phong cũng chịu đứng dậy, anh dẫn tôi với cái Hoa tới chiếc bàn gần chỗ Quân.
Phong hỏi tôi:
- Em muốn uống gì?
- Em cái gì cũng được ạ.
Tôi vừa dứt lời thì giọng Thư vang lên:
- Ơ anh Phong, lại gặp anh rồi.
Cả ba người chúng tôi cùng quay qua nhìn Thư đang khoác tay Quân. Tôi nhìn Thư, nhưng cô ấy lại tỏ vẻ như không quen biết tôi. Cô ấy vui vẻ nói:
- Anh nhớ em chứ? Chúng ta từng gặp nhau rồi mà.
- À tất nhiên là tôi nhớ. Em là vợ sắp cưới của anh Quân đây. Rất vui được gặp hai người.
Phong đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-phan-doi-tinh/227258/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.