Cháp 15
Ông ta vừa dứt lời thì tiếng nói tiếp vang lên:
- Ô cậu Quân…sao..sao cậu lên tận đây?
Quân? Quân sao? Tôi có nghe nhầm không? Tôi ngước mắt nhìn lên, nước mắt làm nhoè mọi thứ trước mặt, phải mất vài phút sau tôi mới nhìn rõ Quân. Quân mặc chiếc áo sơ mi đen, quần âu đen, mang giày đen. Anh nhìn tôi chằm chằm, nhìn cái bộ đồ trên người tôi mặc đã rách nát, tôi thấy ánh mắt anh đỏ lên như đang tức giận. Rồi anh lạnh lùng hỏi:
- Cô ta là ai?
Thằng cha già kia cười niềm nở nói:
- Thật ngại quá, đã để cậu chứng kiến cảnh này. Đây là con ghẹ mới của tôi.
- Con ghẹ?
- Cậu không biết hả, là bồ ấy cậu. Nhìn ngon nhỉ cậu?
- Thế ông tính bao giờ trả tiền tôi? Đừng có mà lằng nhằng với thằng này, thằng này không thích nói hai lời.
Quân nhìn tôi nhưng cố tình phớt lờ tôi khiến tôi cảm tưởng như tim mình đang tan nát. Thằng cha già kia run run đáp:
- Chuyện nợ nần của chúng ta, có thể cho tôi thêm chút thời gian nữa được không?
- Ông có muốn tôi giết chết ông không?
Quân trừng mắt đe doạ, tên kia lập tức mặt biến sắc. Hình như lời nói của anh rất có tiếng.
- Được rồi, chúng ta ra ngoài rồi nói.
Tôi thấy Quân chuẩn bị bước đi, tôi vội nói:
- Anh Quân, xin anh cứu tôi mới, tôi xin anh….
Quân không trả lời rồi bỏ mặc tôi ngồi đó mà bước đi về phía trước. Tôi sốc quá mọi người ạ, vừa sốc vừa sợ nữa. Lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-phan-doi-tinh/227259/chuong-15.html