Tối, ở Lôi thị, Lôi Kình Vũ ngồi ngẩn người ra ở phòng làm việc, khoé miệng khẽ nhoẻn lên khi nghĩ đến Nhược Hy.
Cũng chả hiểu là anh bị gì, nhưng cả ngày hôm nay, hình ảnh của cô cứ hiện lên trong đầu của anh, gương mặt nhỏ nhắn đó, đôi môi căng mọng và ánh mắt ướt lệ, tổng thể là một hình ảnh vô cùng xinh đẹp.
Anh nuốt nước bọt, sau đó thì đột nhiên anh phát hiện ra, bản thân mình thật kì lạ. Sao lại phải nghĩ về cô chứ?
"Đúng là điên thật rồi!" Anh cau mày và tiếp tục làm việc nhưng chỉ được một lúc đã không chịu nổi.
Anh bỏ cây bút xuống bàn, ngã lưng về sau, tâm trạng vô cùng bực bội.
Anh hít vào một hơi thật sâu, sau đó châm một điếu thuốc, rít một ngụm mê man, phả ra khói thuốc trắng xoá đầy ảo mộng.
Nhưng tâm trạng có vẻ như... không hề khá lên mà lại càng thêm bực dọc và khó chịu. Anh dập tắt điếu thuốc, dứng phắt dậy, lấy chiếc áo vest vắt trên ghế và bước ra khỏi phòng làm việc.
"Tổng... tổng giám đốc, ba mươi phút nữa chúng ta có một buổi tiệc..." Trợ lý định vào phòng anh thông báo nhưng vô tình anh đang đi ra nên sẵn tiện nói luôn.
Nhưng còn chưa đợi cậu trợ lí nói xong thì anh đã đi lướt qua cậu ta, mặt không cảm xúc, lạnh giọng nói: "Không đi."
"Hả?" Cậu ta không phải nghe không rõ mà là không tin vào tai mình, buổi tiệc này rất quan trọng vậy mà anh lại nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-hoi-am-cho-em-nhe-nhang-chiem-lay/2869600/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.