Khoảng nửa đêm, Lôi Kình Vũ từ phòng làm việc trở về phòng, trong bóng tối, anh chợt nhìn thấy ở nhà bếp lại sáng đèn và có tiếng động.
Anh đi xuống xem thử, nửa đêm nửa hôm rồi ai lại làm gì ở nhà bếp. Không ngờ anh lại nhìn thấy Nhược Hy đang lọ mọ làm gì đó, sau đó lại ngồi xổm xuống ôm bụng, có vẻ vô cùng đau đớn.
"Cô bị làm sao vậy?" Anh đứng ở đằng sau cô cất giọng trầm ghê rợn khiến cô không khỏi giật mình.
"Anh là ma sao? Thình lình lại xuất hiện mà chả có tiếng động gì." Nhược Hy đứng dậy, tiếp tục pha một ly mật ong ấm nóng.
"Chỉ có người làm chuyện mờ ám mới sợ bị người ta phát hiện thôi. Nửa đêm nửa hôm cô làm gì ở đây?" Anh đi đến gần mới phát hiện ra sắc mặt cô hơi nhợt nhạt, trán đổ mồ hôi lạnh.
"Không lẽ tôi đi uống nước cũng phải báo cáo với anh sao?" Cô cầm ly mật ông đi lướt qua anh, sau đó thì đi lên lầu, nhưng dáng đi lại có chút lạ, dường như là không đi nổi.
Lôi Kình Vũ cau mày sau đó theo cô vào phòng.
"Anh lại muốn gì đây?" Cô mệt mỏi nói.
"Rốt cuộc là cô bị làm sao vậy? Không khoẻ ở đâu à?"
Nhược Hy mặc kệ anh, cô uống xong ly mật ong rồi lên giường cuộn mình trong chăn, tay trái ôm lấy bụng.
Anh thử sờ trán cô, rõ ràng là không bị sốt.
"Đau bụng à?" Anh ngồi trên giường, cúi thấp người hỏi cô, dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-hoi-am-cho-em-nhe-nhang-chiem-lay/2869601/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.