Edit: An Tĩnh
Vào cuối tháng tám, Lục Chẩm Tuyết lại trở về thành phố Giang một chuyến. Bởi vì công việc của cô
vẫn xem như tự do cho nên trong năm cũng không cần ngồi đợi ở một chỗ. Cô lại luôn luôn cảm thấy
rất nhớ nhà, nên chỉ cần không có việc gì thì cô sẽ trở về thành phố Giang.
Thấy cô đã về nhà hơn nửa tháng, cả ngày không làm gì ngoài nằm trên ghế của ông nội trong sân, lắc
lư qua lại, không đọc sách thì cũng đậy sách lên mặt và ngủ.
Mẹ Lục nhìn con gái của mình đã sắp hai lăm đến nơi rồi, cả ngày cứ như vậy, không bận tâm đến
chuyện chung thân đại sự của mình dù chỉ một chút, trong lòng bà trở nên gấp gáp hơn. Thế là hết
lần này đến lần khác, bà luôn cố tình nhắc cô chuyện đi xem mắt, nhưng cô vẫn tìm ra một đống lí lẽ
đạo lí không chính đáng để từ chối.
Nhìn thấy những bạn bè xung quanh con gái mình hết yêu đương lại đến kết hôn, thế mà cô con gái của
mình xinh đẹp như tiên nữ thế này vẫn hết lần này đến lần khác không chịu mang con rể của bà trở
về.
Dĩ nhiên người đến cửa giới thiệu cũng rất nhiều, nhưng đừng nói là Lục Chẩm Tuyết mà ngay cả mẹ
Lục cũng bắt bẻ nữa là. Dù sao thì con gái nhà mình dáng vẻ xinh đẹp thế kia, lại ưu tú như vậy,
không phải kiểu đàn ông nào cũng xứng đáng.
Nhớ đến chuyện này, mẹ Lục lại rầu rỉ. Ngày đó lúc ăn cơm, bà nói với Lục Chẩm Tuyết:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717473/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.