Edit: An Tĩnh
Lục Chẩm Tuyết bận lên bận xuống một hồi, rất nhanh đã lấy được số của một bác sĩ giỏi giúp Lâm
Cảnh.
Lúc cô quay lại để tìm anh thì Lâm Cảnh đang ngồi trên ghế, hơi cúi đầu, tay che gáy lại, ấn đường
cau chặt, dường như rất khó chịu.
Cô vội vàng bước nhanh đến: “Rất khó chịu phải không? Bác sĩ nói trước hết phải rút máu để kiểm tra
đã.”
Cô theo bản năng kéo tay Lâm Cảnh, anh lại nhíu mày né tránh. Anh trông rất phiền lòng, lúc đứng
dậy cũng không thèm nhìn cô một cái, chỉ đi thẳng về phía trước.
Lục Chẩm Tuyết sững sốt, cô nhìn bóng lưng lạnh lùng của Lâm Cảnh, im lặng hai giây, không kiềm
được hừ một tiếng.
Đến khoa cấp cứu, y tá đến rút máu để xét nghiệm bởi vì cần phải kiểm tra ra nguyên nhân dị ứng là
gì.
Thời điểm chờ kết quả, Lục Chẩm Tuyết ngồi bên cạnh Lâm Cảnh, cô nghiêng đầu nhìn anh một lúc, cuối
cùng vẫn buột miệng hỏi một câu: “Lâm Cảnh, anh thật sự ghét tôi đến vậy sao?”
Ánh mắt Lâm Cảnh đang nhìn đến khung cửa sổ ở đối diện, nghe vậy thì chân mày nhíu lại, nhưng không
trả lời.
Lục Chẩm Tuyết nhìn anh một hồi, cô đã hiểu rồi, chỉ đơn giản nói: “Được rồi anh đừng phiền muộn
thế, sau này tôi sẽ không làm phiền anh nữa.” Lâm Cảnh hẳn là nên vui vẻ, quả thật anh cảm thấy Lục
Chẩm Tuyết rất phiền, làm nhiễu loạn cuộc sống của mình.
Nhưng không biết tại sao, khi anh nghe những lời nói này thì trong lòng lại không có chút vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717474/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.