Trở về nhà, An Nhi vui vẻ khoác tay anh. Người làm ai nấy đều vui vẻ chúc mừng cô. Quản gia Khương còn tận tình mua cho cô một chú gấu bông thật lớn. An Nhi nhận được quà, lại nhận thêm thật nhiều lời chúc ý nghĩa khiến cô cứ vậy mà cười không ngớt.
Sau khi mọi người tản đi, An Nhi đẩy anh vào bếp còn mình thì ôm lấy con gấu bông to lớn lên phòng. An Nhi rất thích thú nhồi bông, chính vì thế mà phòng cô như một thế giới của thú nhồi bông vậy. Con nhỏ, con to, đủ mọi màu sắc đều có.
Để chú gấu bông lên một góc giường, An Nhi xoay người vài vòng. Tiến lại tủ quần áo, lấy ra một chiếc váy hai dây màu trắng dài qua đầu gối. Ở nhà cùng Hàn Võ Ngôn, cô luôn có phong cách ăn mặc phóng khoáng như vậy.
Chạy xuống nhà, An Nhi tiến vào bếp chun mũi hít hít khiến Võ Ngôn bật cười. Tay cô đưa lên định bốc trộm vài miếng thịt nhưng lại bị cái liếc mắt của Hàn Võ Ngôn làm cho sợ sệt rụt tay lại, bĩu môi
- Ông chú khó tính...
- Con nói cái gì đó An Nhi?
- Con có nói gì đâu, chỉ là khen món ăn rất thơm.
Hàn Võ Ngôn quay lại tiếp tục chiên xù mấy con tôm cho cô. An Nhi tiến lại lò nướng thích thú, bên trong chính là món sườn nướng mà cô thích nhất. Võ Ngôn nhìn qua cô nhướn mày
- Chẳng phải con bảo con nhặt rau sao? Đằng kia!
Hàn Võ Ngôn vừa nói vừa chỉ tay về phía bàn rau sau lưng. An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-toi-ra-mot-chut/978133/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.