Editor: Bly
_____
Đến tối, Diệp Kỳ và Mạnh Phi Du mới rời đi. Tạ Bệnh Miễn dọn dẹp bàn ăn, vì biết rằng Tuế Tuế đang giận.
Hạ Thanh Từ đi tắm, sau khi tắm xong thì vứt một cái chăn khác lên ghế sofa, không cho phép Tạ Bệnh Miễn ngủ trên giường tối nay.
Dù bình thường cái chăn đó chỉ để trang trí, hai người họ vẫn thường đắp chung một chăn.
Cậu nhanh chóng tắt đèn, bên ngoài vang lên tiếng động, ai đó sau khi tắm xong đã tự giác ôm chăn trên sofa rồi trèo lên giường của cậu.
"Tuế Tuế, nghe anh giải thích."
Tạ Bệnh Miễn chống hai tay bên cạnh, ôm lấy cậu và nói: "Bức ảnh đó không phải anh chụp, là Tiểu Kỳ chụp."
Là anh em thì lúc này tất nhiên phải dùng để đổ lỗi rồi, không do dự gì mà để Diệp Kỳ gánh tội.
"Cũng là Diệp Kỳ cắn tai sao?" Hạ Thanh Từ đổi tư thế, đẩy Tạ Bệnh Miễn ra, giọng không mấy vui vẻ.
Không muốn nghe Tạ Bệnh Miễn ngụy biện.
Khốn nạn.
"Là anh cắn, anh không kiềm chế được. Anh không chịu nổi khi thấy em đối tốt với người khác." Tạ Bệnh Miễn nghiêng người áp sát vào cậu, chóp mũi chạm nhẹ vào cậu, nghiêm túc nói: "Lúc đó em không để ý đến anh, anh cảm thấy rất khó chịu. Em không nói chuyện với anh, nhưng lại cười nói với thằng khác, còn đi ăn và trò chuyện rất dịu dàng với nó nữa."
"Anh ghen muốn chết rồi."
Hạ Thanh Từ: "..." Sao nghe có vẻ như đây lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-nam-than-co-chap/3708470/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.