Lục Minh Tiêu cứ đi như thế, ngay cả bộ quần áo cũng không lấy, Diệp Hàm Tranh đi theo quản gia đến phòng trò chơi đóng kín cất vào kho những món đồ chơi tuổi thơ của hắn, phát hiện Diệp Bàn Thu giấu trong hộp bóng đá cũng không thấy nữa, không biết bay đi đâu rồi, có phải lại bốc hơi lần nữa không.
Tất cả mọi người của nhà họ Lục xoay quanh Lục Minh Tiêu, hắn đi đâu, ông nội bà nội sẽ đi theo đến đó, Lục tiên sinh cũng đi cùng, hình như ông ta chỉ trở về ngồi, cũng không có ý định ở lại lâu dài. Nhà họ Lục ngày thường bận rộn, bởi vì các chủ nhân rời đi lần thứ hai, lại nhàn hạ lần nữa, quản gia hiền hòa, chỉ cần họ làm tốt chuyện thuộc bổn phận, thỉnh thoảng trộm lười, cũng mở một mắt nhắm một mắt.
Diệp Hàm Tranh vẫn mỗi ngày đúng giờ lên lớp đúng giờ về nhà, vẫn ở trong phòng ngủ của Lục Minh Tiêu, không ai bảo cậu dọn ra ngoài, cũng không ai đuổi cậu đi, tất cả mọi người sống bình thường, chỉ có thời gian của Diệp Hàm Tranh dường như vẫn dừng lại ở khoảnh khắc Lục Minh Tiêu rời đi, đợi cậu dần dần tỉnh táo lại, kỳ nghỉ hè nóng như thiêu đã tới.
“Ngày mai nghỉ hè rồi! Bọn mày chuẩn bị đi đâu?” Kiều Khả ném sách đi, chen đến bên cạnh bốn mắt, đồng thời quay đầu tìm Diệp Hàm Tranh nói chuyện.
“Tổng cộng chỉ nghỉ được mười mấy ngày, có thể đi đâu.” Bốn mắt nói: “Hay là ở trong nhà ngồi điều hòa đi.”
Kiều Khả nói: “Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-tranh/1306182/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.