Sau khi ăn tối, Diệp Hàm Tranh tìm dì Phương lấy ít thuốc cao, trên người cậu dính đất chưa phủi sạch, nói với dì Phương là lúc học thể dục bị ngã, dì Phương tin cậu, ngoài miệng nhắc mãi bất cứ việc gì cũng phải cẩn thận một chút. Diệp Hàm Tranh ngoan ngoãn gật đầu, vào phòng tắm cởi quần áo ra, nhìn thấy trên đùi trên eo đâu đâu cũng có vết bầm tím, đứng dưới vòi hoa sen vừa giội nước nóng, đau tới nỗi hít khí lạnh, may mà trên mặt nhìn không ra, bôi thuốc lên những chỗ nghiêm trọng xong quay về phòng ngủ.
Tối nay Lục Minh Tiêu vẫn chưa gọi điện thoại tới, Diệp Hàm Tranh nhớ hắn, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm, cậu đặt di động bên cạnh gối đầu, chọc chọc mũi tiểu ác long, lại đi mở cửa sổ ra để thông gió, trong đêm hơi lạnh, nhưng cậu sợ không giấu được mùi thuốc cao, ngày mai bị Lục Minh Tiêu phát hiện sẽ không tốt.
Trong mơ hỗn hỗn độn độn, xen lẫn cơn đau trên người, từ đầu tới cuối ngủ không yên ổn, không biết đến mấy giờ, mơ hồ nghe thấy có người đẩy cửa phòng ra, một lát sau lại nghe được người kia nhẹ nhàng đóng cửa sổ lại, sau đó rất lâu, cũng không phát ra âm thanh gì nữa, giống như vẫn luôn đứng ở cửa sổ, chưa từng động đậy.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Hàm Tranh thức dậy như thường lệ, nghỉ ngơi một buổi tối, tuy rằng người vẫn đau, nhưng đã tốt hơn rất nhiều, vừa chuẩn bị thay quần áo đến trường học, đột nhiên nhìn thấy có người ngồi trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-tranh/1306181/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.