Tầng bảy công ty Thịnh Xương.
Tạ Bình thất hồn lạc phách nằm sấp trên bàn làm việc, đầu đè lên một bản lập kế hoạch phương án bị khách hàng trả về.
Tiểu Lý đối diện vị trí công tác đứng lên hỏi cậu ta: “Lại bị mắng rồi?”
Vẻ mặt Tạ Bình cầu xin nói: “Đúng rồi, nhưng tôi đã sửa lại rõ nhiều lần, tế bào não chết nhóm này đến nhóm kia, thật sự không biết sửa lại thế nào.”
“Cậu cũng quá thảm rồi đó.”
Tạ Bình tốt nghiệp đại học không lâu, vẫn đang trong thời gian thực tập, vốn cho rằng sau khi phương án này thông qua, có thể thuận lợi chuyển chính thức, nhưng không ngờ bận rộn một tháng, khách hàng ngay cả nhìn cũng không nhìn, trực tiếp trả về nói không được, không có bất kỳ lý do gì. Chủ quản không giải quyết được, thì trách phương án của cậu ta có vấn đề, không ngủ suốt một tuần, kết quả vẫn như thế, nghe nói công ty khách hàng và Thịnh Xương đã hợp tác rất nhiều năm, cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện vấn đề như vậy, cũng không biết lần này làm sao. Cố tình khiến cậu ta bị đuổi, cậu ra không dễ gì chen vào công ty này thực tập, không muốn cứ vô duyên vô cớ như vậy mất đi công việc, nhưng hôm nay chủ quản nói cho cậu ta một tuần nữa, nếu như phương án vẫn bị trả về thì không cần đi làm.
Tiểu Lý đã tới hai năm, là người nhiệt tình, nghĩ kế nói: “Nếu không cậu trực tiếp đi tìm tổng giám đi.”
“A…” Tạ Bình nói: “Trực tiếp tìm tổng giám,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-tranh/1306183/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.