Bốn năm mưa gió mài giũa đúc ra một Cổ Thần Hoán gặp biến không sợ cùng năng lực bình tĩnh tỉnh táo trước mọi chuyện, nhưng khi Cổ Thần Hoán nhận được điện thoại của thủ hạ, biết cha Thời Thiên bằng cách nào đó đã trốn thoát khỏi bệnh viện, gương mặt thâm trầm trong nháy mắt lóe lên một tia kinh ngạc cùng bất an, chiếc xe đang đi trên đường cũng lập tức dừng lại.
Cảm giác kiên định đã nắm được Thời Thiên ở trong lòng bàn tay từ khi rời khỏi khách sạn cũng nứt toác chỉ trong khoảnh khắc.
Sau khi dùng tên giả để sắp xếp cho Thời Việt Nam vào bệnh viện tốt nhất tại K thị, Cổ Thần Hoán vẫn luôn phái người bí mật giám sát Thời Việt Nam, nói là muốn bảo hộ Thời Việt Nam trong quá trình trị liệu, kỳ thực đó chính là một loại giam lỏng.
Gía trị của Thời Việt Nam đối với Cổ Thần Hoán, chỉ là giúp hắn vững vàng khống chế Thời Thiên.
Cổ Thần Hoán tự mình biết mình, hắn biết rõ những nhục nhã mà hắn gây ra cho Thời Thiên, nếu để cho Thời Thiên được lựa chọn, cậu chắc chắn sẽ không chút do dự rời khỏi hắn, thậm chí rất có thể cậu sẽ bất thình lình đâm cho hắn một nhát, trước khi mối quan hệ giữa hai người có tiến triển, bằng không hắn luôn cần có một thứ giúp hắn khống chế Thời Thiên một cách dễ dàng.
Hiện tại Thời Việt Nam đột nhiên mất tích, chuyện này đối Cổ Thần Hoán mà nói, giống như sợi dây thừng hắn dùng để trói buộc Thời Thiên đột ngột đứt đoạn.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309065/quyen-1-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.