Suốt cả buổi chiều, Cổ Thần Hoán vẫn luôn giữ liên lạc với những thủ hạ truy tìm tung tích Thời Việt Nam, nhưng mãi đến tận bốn, năm giờ chiều vẫn không tra ra được gì, điều này làm cho Cổ Thần Hoán có chút nóng nảy.
Nói chuyện điện thoại xong, Cổ Thần Hoán từ trong nhà vệ sinh đi ra, nhìn thấy Thời Thiên đang đứng trên ban công đưa lưng về phía hắn, một tay cầm bình tưới hoa, một tay nghe điện thoại.
Nghe không rõ Thời Thiên nói cái gì, chỉ nhìn thấy Thời Thiên dùng điện thoại liên lạc với người nào đó, Cổ Thần Hoán hoảng hốt.
Nếu có người nói cho cậu biết Thời Việt Nam đã được người khác đưa đi mất, Thời Thiên sẽ...
Cổ Thần Hoán nhanh chân bước tới gần Thời Thiên, vừa mới chuẩn bị đoạt lấy chiếc điện thoại đặt bên tai Thời Thiên, đúng lúc cậu nói ra hai chữ tạm biệt, sau đó hạ tay xuống.
Thời Thiên quay đầu, nhìn thấy Cổ Thần Hoán đứng ở phía sau, sắc mặt cậu u ám nhìn hắn chằm chằm.
"Nói chuyện với ai vậy?" Sắc mặt Cổ Thần Hoán tuy vẫn bình tĩnh, nhưng tần suất nhịp tim đập lại cực kỳ nhanh, "Thời Việt Nam?"
Thời Thiên xoay người, tiếp tục tưới cho những cây hoa trên ban công, nhàn nhạt nói, "Là bạn của tôi, vốn đã hẹn tối nay đi ăn, nhưng bây giờ phải đi cùng với anh nên không tới được, cho nên gọi điện thông báo một tiếng."
Cổ Thần Hoán thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt bất tri bất giác trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, hắn ôm lấy Thời Thiên từ phía sau, bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309066/quyen-1-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.