"Ưm..."
Ngũ tạng lục phủ bị những động tác của Cổ Thần Hoán quấy thành một đoàn, Thời Thiên cắn chặt đôi môi nhưng vẫn không thể kìm nén tiếng rên rỉ đau đớn tràn ra khỏi khóe miệng, chỉ có thể cố gắng chịu đựng.
Thời Thiên cho rằng mấy lần tối hôm qua đã tiêu hao không ít tinh lực của Cổ Thần Hoán, không nghĩ tới chỉ qua một đêm, Cổ Thần Hoán liền khôi phục hung mãnh như tối qua, cường độ hung hãn khiến Thời Thiên không phút giây nào được thả lỏng.
Nhìn gương mặt Thời Thiên đầy thống khổ, Cổ Thần Hoán hôn một cái lên chóp mũi ướt mồ hôi của cậu, động tác dần dần chậm lại, sau khi chờ Thời Thiên thoáng thở dốc, lại áp Thời Thiên xuống giường.
"Anh đã nói chỉ muốn một lần... A... "
Còn chưa nói dứt câu, Thời Thiên lại kêu lên một tiếng đau đớn rồi vùi mặt vào trong chăn, ngón tay siết chặt nệm giường.
Cổ Thần Hoán hôn nhẹ lên tấm lưng trắng nõn khêu gợi của Thời Thiên từ phía sau, giọng nói khàn khàn, "Sẽ không làm em bị thương... Ngoan nào... Thả lỏng... "
___
Ngừng cuộc chiến, Cổ Thần Hoán ý do vị tẫn nằm trên người Thời Thiên, lồng ngực dán sát vào lưng cậu, bàn tay không an phận trượt xuống hạ thân Thời Thiên.
"Sau này cứ như vậy... " Cọ mặt lên mái tóc ngắn mềm mại, trên mặt Cổ Thần Hoán đều là thỏa mãn, "Rất tốt... "
Cảm giác khí lực mất cả đêm để khôi phục lại bị Cổ Thần Hoán rút khô, Thời Thiên mệt mỏi thở hổn hển, nhưng vẫn không quên mục đích khiến cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309064/quyen-1-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.